84gg.com
vị trí của bạn:Bây giờTrang chủ > Thời trang > Yu Chunfei: Từ địa ngục đến tự do

Yu Chunfei: Từ địa ngục đến tự do

thời gian:2024-08-23 13:00:08 Nhấp chuột:130 hạng hai
{1[The Epoch Times, ngày 19 tháng 8 năm 2024] Mỗi khi nhìn lại bốn mươi năm sống ở Trung Quốc, tôi lại cảm thấy cơn ác mộng bị mắc kẹt trong vực thẳm địa ngục lại hiện lên. Đứa trẻ từng tràn đầy hy vọng giờ đã trở thành kẻ chạy trốn khỏi chế độ độc tài Cộng sản. Hôm nay mắt tôi lại ươn ướt chỉ vì nhìn thấy bài báo “Một cô gái ngoại tỉnh chết trong căn hộ thuê của tôi”. Thảm kịch này một lần nữa khiến tôi tin chắc rằng việc liều mạng vào Mỹ qua đường dây là quan trọng nhất. quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời tôi.

Trung Quốc, một đất nước có vẻ thịnh vượng bên ngoài nhưng bên trong lại vô cùng mục nát. Khi còn học tiểu học, tôi đã bị các giáo viên trong lớp làm nhục, đánh đập, thậm chí là dùng nhục hình vô nhân đạo không biết bao nhiêu lần. Nhưng điều khiến tôi càng tuyệt vọng hơn là khi về đến nhà, tôi không dám và không thể kể ra, vì hậu quả nếu nói ra sẽ là sự sỉ nhục và công kích càng sâu sắc hơn. Gia đình và trường học, những nơi tưởng chừng là nơi trú ẩn an toàn cho trẻ lớn lên, lại trở thành luyện ngục đau đớn nhất tuổi thơ tôi. Không ít người ở Trung Quốc đã trải qua tuổi thơ ác mộng như tôi!

Tôi vẫn còn nhớ mùi vị khi tôi lén uống một ống thuốc diệt chuột ở trường tiểu học - nó rất ngọt. Lúc đó tôi chỉ mong được ngủ yên và thoát khỏi nỗi thống khổ vô tận này.

Tuy nhiên, như số phận đã định, thuốc đó là giả. Tôi vẫn còn sống nhưng vẫn đang vật lộn ở vùng đất này. Sau khi tốt nghiệp, tôi đã cố gắng hết sức để thay đổi vận mệnh của mình bằng chính đôi tay của mình nhưng thực tế đã khiến mọi hy vọng của tôi tan vỡ. Có đủ cơm ăn áo mặc cũng không bền vững. Thậm chí có lúc tôi nghèo đến mức nghĩ đến việc bán thận chỉ để kiếm chút thu nhập ít ỏi. Tuy nhiên, ngay cả con đường này cũng ảo tưởng vì không tìm được người mua. Vậy là tôi vẫn khỏe mạnh!

Trong những đêm ở Bắc Kinh, tôi đã không biết bao nhiêu lần đứng trên nóc tòa nhà ba mươi tầng, nhìn thành phố mờ ảo, tôi cảm thấy mình như một con bò, từ khi sinh ra đã được định sẵn để sản xuất sữa và sữa cho giới thượng lưu của Đảng Cộng sản. Thịt, đóng góp tất cả những gì bạn có. Tuy nhiên, ở thành phố nhộn nhịp này, không một tia sáng nào chiếu sáng cho tôi. Lần nào tôi cũng đứng trên mép mái nhà, sẵn sàng kết thúc cuộc đời đau khổ này nhưng cuối cùng lại do dự. Có thể chính ý thức tự vệ mạnh mẽ đã khiến tôi rút lui hết lần này đến lần khác, nhưng tôi biết đây không phải là sự hèn nhát mà là khát vọng và đấu tranh cho tự do ẩn sâu trong trái tim tôi.

THỂ THAOTHỂ THAO

Trong ba năm kể từ khi dịch bệnh xảy ra, tôi đã chứng kiến ​​sự đau khổ của người Do Thái trong các trại tập trung thời Thế chiến thứ hai lặp lại ở Trung Quốc. Dabai, những người thực thi pháp luật này, những người còn đáng sợ hơn cả Vua địa ngục còn sống, đang kiểm soát chặt chẽ chúng ta, những người bình thường trong một cuộc sống đáng sợ. Vào lúc đó, tôi quyết định rời khỏi đất nước địa ngục này. Nếu không đi được thì tôi chọn cách chết với chế độ này. Muốn đòi lại công lý cho mình như Dương Gia, dù có hi sinh bản thân cũng phải lôi mấy tên quan tham nhũng xuống địa ngục. May mắn thay, tôi đã trốn thoát được và tìm được đường đến tự do ở Hoa Kỳ.

Ở Hoa Kỳ, tôi đã sống một cuộc sống an toàn mà trước đây tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng được—an toàn nội tạng, an toàn thực phẩm, an toàn tính mạng và an toàn nội tâm. Tất cả những điều này đều là những khát vọng không thể đạt được của Trung Quốc dưới chế độ độc tài. Ở đó, cuộc sống như một mảnh cỏ, chính quyền có thể không ngần ngại thu hoạch nội tạng từ người sống để kiếm lời. Có quốc gia nào trên thế giới dám thực hiện hành vi tội ác này một cách công khai như vậy không?

Trải nghiệm của tôi không phải là trường hợp cá biệt mà là câu chuyện mà vô số người bình thường lớn lên ở Trung Quốc có thể trải qua. Đảng Cộng sản Trung Quốc, bộ máy độc tài kế thừa từ Đảng Cộng sản Liên Xô, đã chèn ép nhân dân Trung Quốc đến cùng cực. Mọi quyết định và mọi chính sách mà nó đưa ra đều nhằm mục đích củng cố quyền lực của chính nó hơn là hạnh phúc của người dân. Nó cho phép người dân Trung Quốc vật lộn trong đau khổ mà không cho họ hy vọng trốn thoát.

快接近年底,群里的群主每天都发一些海外的报导,让我们看到了以前我们看不到的一些时事评论,因为要知道,国内的人是无法使用YouTube、Facebook等世界性的社交软件的。这是因为中国共产党有意不让我们接触外面的世界。2019年12月就有报导说武汉有不明原因的肺炎感染者,李文亮医生就是疫情的吹哨人,但是李文亮医生却被医院和派出所警告,说他在互联网“传播不实言论”,如果继续传播将以从事违法活动受到法律制裁,并要求李文亮医生写下“悔过书”。很多老百姓知道后就没有引起重视,继续沉浸在迎接新年的喜悦中。

资料显示,《学习时报》是中共中央党校主办的机关报纸,其曾多次刊登引发争议的文章。8月16日,《学习时报》刊文“邓小平对中国现代化道路的探索”,讲述了邓对“现代化”的理解以及实现的保证,并提到邓的“永不称霸”之语。这是不是在暗示习走错了方向?

对许多人而言,这是通过债务寻求致富的经历。债务能让你拥有想要但无力承担的东西,虽然这样做是有代价的,但你认为自己能够应对。然而,一旦这种轻松获得金钱的方式变成了习惯,像大多数坏习惯一样,就难以改掉。

美国联邦政府是美国名副其实的、最大的地主,拥有并管理着6.4亿英亩(260万平方公里)的土地,占美国全部土地面积22.7亿英亩(920万平方公里)的28%。内华达州其实是美国50个州中的特例,因为它的全部土地面积5,626万英亩的80%,都是联邦政府管理的。对内华达来说,开放联邦政府的土地,无疑会对当地民用住房建设注入新的活力,会刺激经济的发展,也会吸引其它州的居民迁入此地,获取难得的、新时代的“跑马圈地”的机会。但川普与内华达州的这个方案,可能在其它州不太会适用,一则那些州,如东部和南部各州,没有那么多闲置的联邦土地;二则居住在那里的人们,也会向往人口集中和密集的都会地区,而对荒郊野外的联邦土地不那么感兴趣;三则许多民主党把持的州或大都会区,也可能不愿意配合川普的计划。所以,川普的这个策略,应该不会大幅影响美国整体的房屋市场。

Tuy nhiên, cuối cùng tôi cũng rời khỏi đất nước địa ngục đó và đến vùng đất tự do. Tôi mong rằng câu chuyện của tôi có thể thức tỉnh thêm nhiều đồng bào đang ngủ say và để họ nhìn rõ sự thật về mảnh đất đó - mảnh đất đó không thuộc về chúng ta, nó chỉ thuộc về những kẻ độc tài cao sang và quyền lực. Và chúng ta hoặc chống cự hoặc bỏ chạy. Bởi ở vùng đất đó, cuộc sống không bao giờ có thể an toàn và đàng hoàng được.

Biên tập viên: Gao Yi

Đường dây nóng dịch vụ
Trang web chính thức:qmc800.com
Thời gian hoạt động:Thứ Hai đến Thứ Bảy(09:00-18:00)
liên hệ chúng tôi
URL:www.qmc800.com
Theo dõi tài khoản công khai

Powered by Bây giờTrang chủ bản đồ RSS bản đồ HTML

Copyright 站群系统 © 2013-2024 SABA E-SPORTS Đã đăng ký Bản quyền